Là sao?!
Tình em là vậy ư?
Thế thì nhẹ quá
Hồn mình đâu phải chiếc lá
Dựa vào gió để lăn đi
Buộc rồi buông
Còn vết thiên di ?!
Với anh em chẳng tròn một nửa
Ở kiếp này không kết được thành đôi lứa
Thì riêng nhau
Không có gì buồn
Mà cũng chẳng có gì đau
Không mãi bên nhau, vì quanh ta vẫn còn những mảnh linh hồn khác
Sẽ đến bên em một ngày ấm áp
Yêu em!
Sao cứ kéo nỗi đau ra dài thêm
Khi mà lẽ ra nó đã phải nằm im trong góc khuất
Để em sống,... nó phải chết
Đương nhiên !
Mà thôi,
Khi chính em đã không chịu đứng lên
Thì mọi hạnh phúc trên đời, nếu có đến với em thì cũng chỉ là vô nghĩa
Bởi mắt em đang hút về một phía
Phía không em
Điên,
mà thật
Sai,
mà nhân loại ngàn năm cứ vấp
Là sao?!!
Một tâm hồn không lẽ xé làm đôi ?!
0 Comments:
Post a Comment
<< Home