Ba từ kỳ lạ nhất
Khi tôi đọc lên từ Tương lai
âm tiết đầu tiên đã đi vào quá khứ
Khi tôi đọc lên từ Yên lặng
là tôi đã phá tan sự im lặng đó rồi.
Khi tôi đọc từ Không có gì
là tôi tạo ra một thứ không có chỗ đứng
trong bất cứ sự không tồn tại nào.
Wislava Szymborska
Đôi khi tôi thường nghĩ đến bài thơ nhỏ này và mỉm cười, vì một điều gì đó tưởng chừng quá giản đơn, đã được gọi tên.
Mọi cử động của chúng ta đều có thể sinh ra một điều gì đó. Tôi, của hiện tại, của quá khứ và tương lai là một dòng chảy bất định. Khi tôi cố kiếm tìm cho mình sự bình yên, hạnh phúc chính là kiếm tìm một khoảnh khắc, một lát cắt hơn là một điều gì đó ổn định. Hạnh phúc không bất biến, Đau khổ cũng không bất biến. Cuộc sống của tôi là sự pha trộn, chuyển hoá giữa Đau Khổ và Hạnh Phúc, giữa Bình Yên và Biến Động. Giữa Im Lặng và Ồn Ào....Những ranh giới mong manh. Và hy vọng về một điều bất biến là một ảo tưởng....
Lời của dòng sông
"...Không cần biết bạn có bị đánh gục hay không;
Chỉ cần biết bạn có đứng dậy được hay không..."
0 Comments:
Post a Comment
<< Home