my birthday pics: just for macgo
rainy day !
..
đôi mắt ấy có sương và có nắng
..
cố xa đi sao lại thấy gần thêm
Món quà của Thượng Đế
Bất chợt đọc được bài thơ của lmh post lên, có cảm giác như viết về những người sống quanh mình vậy. Trong cuộc sống không ít người trong số chúng ta được nếm trải cái cảm giác hạnh phúc ngập tràn khi yêu và được yêu, nhưng... chẳng mấy ai có đủ điều kiện và nghị lực để giữ cho những thứ thiêng liêng, quý giá đó mãi mãi bên mình suốt cả cuộc đời.
Tôi cảm thấy quanh đây phảng phất cái vị mằn mặn, nuối tiếc từ những giọt nước trên đôi mắt hoang mang, hoảng hốt, bất lực... của những đôi tình nhân bé nhỏ đang bị chia cắt bởi biết bao bão giông nơi cuộc sống bon chen, hối hả này. Rồi đây, trong những đôi mắt đó, có bao nhiêu còn có thể rơi lệ; Trong số những con người đó, có bao nhiêu người có thể vượt qua được những kỉ niệm ngọt ngào trong quá khứ để dũng cảm một lần nữa "mưu cầu hạnh phúc". Với tôi, tôi tin rằng Chúa Trời chỉ trao cho mỗi chúng ta một tình yêu đích thực, một con người mà cuộc đời ta sẽ hạnh phúc khi gắn kết với họ. Đó là món quà của Thượng Đế, đánh mất nó, cả hai sẽ không bao giờ tìm lại được sự thanh thản trong phần còn lại của đời mình...(Phải chăng đây là sự trừng phạt cho những kẻ đã không biết gìn giữ món quà vô giá mà Người ban cho !?)
HÌNH TAM GIÁC MUÔN ĐỜI
Trong cuộc đời của tôi
Có hai người đã tới
Một người rất yêu tôi
Còn tôi yêu người khác
Một sống trong khao khát
Trong những giấc tôi mơ
Người kia đứng sững sờ
Trước cửa lòng khép chặt
Người cho tôi hạnh phúc
Luôn như gió vội bay
Người dâng tôi cả đời
Không được gì đền đáp
Người bắt máu tôi hát
Tình phóng khoáng trắng trong
Người như cuộc đời thường
Bóp mộng lòng tôi nát
Hai người đàn ông đó
Phụ nữ nào cũng gặp
Trăm năm chỉ một lần
Họ được trùng làm một !
Viển Vông ...
TRÒ CHƠI
Anh đã yêu em một tình yêu quá độ
Đôi lúc làm em sợ phải không em !?
Em đã quen với những gì nho nhỏ
Vui chỉ đủ buồn, và nhớ để vừa quên
Ân ái hẹn hò... trò phiêu lưu vặt vãnh
Như chút dấm chua trong bữa nhạt hằng ngày
Mà vẫn biết tình yêu là rượu mạnh
Nâng lên môi rồi chưa uống đã lo say
Anh chẳng trách em đâu
Thời buổi này là vậy
Sống thì lay lắt mà chết lại tiếc mình
Đành tự giết mình trong trò chơi tình ái
Trò chơi này không có chỗ cho anh...!
Những người sống quanh tôi : spica19
CHẠY TRỐN
Anh chạy trốn
Kí ức mong manh
Vắt qua vai như chiếc khăn quàng cổ
Hết gió mùa, đem cất dưới đáy vali
Em chạy trốn
Kí ức rối bời
Sợi ngắn dài như cuộn len đan dở
Hết gió mùa, đành vứt cho mèo chơi
Nào, ta cùng trốn
Anh , nhẹ nhõm
thở hắt ra
Em, kiêu hãnh
hất tóc lên
Hạnh phúc rơi
Vì không ai muốn giữ...
--------------------spica19--------------------------